Phim Tình Yêu Không Hẹn Trước |
xem phim Tình Yêu Không Hẹn Trước 2013 chúc bạn xem phim vui vẻ !
Bộ phim "Tình Yêu Không Hẹn Trước 2013 (40 Tập) Trên Kênh VTV3": xoay quanh ba nhân vật chính là Huy, Mai và Minh với những quan niệm sống khác nhau. Huy - con trai chủ tịch của một tập đoàn lớn, có trình độ nhưng kiêu ngạo và đôi khi tỏ ra ngang ngược. Đối với anh, tình yêu cũng giống một trò chơi trong đó anh luôn là người nắm thế chủ động bởi với gia thế, ngoại hình của mình, anh có thể làm siêu lòng bất cứ cô gái nào. Thế rồi mọi chuyện đã thay đổi khi anh vô tình gây tai nạn cho gia đình cô sinh viên tên Mai, tạo nên một bi kịch mà chính anh phải trả giá đắt cho những tháng ngày tiếp theo. Anh luôn bị ám ảnh về vụ tai nạn và dù cố gắng chạy trốn, anh cũng không thể sống như trước. May mắn cho Huy, bên cạnh anh luôn có Minh - cô bạn gái xinh đẹp và biết chia sẻ. Chính cuộc sống giản dị của Mai và tình yêu thương giữa những người trong gia đình Mai đã giúp Huy tìm lại cảm xúc được yêu thương, hiểu được cách để được trân trọng. Đó nhất định không phải là vẻ bề ngoài hào nhoáng, là những thứ đồ hiệu đắt tiền khoác trên người mà là sự hiểu biết và một tình yêu chân thành... Phim Tình Yêu Không Hẹn Trước sẽ chính thức phát sóng trên kênh VTV3 vào khung giờ phim Việt 21h10 thứ Năm và thứ Sáu hàng tuần, dự kiến bắt đầu từ ngày 14.3 tới. Mời quý vị và các bạn đón xem.
TẬP 1,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11,12,13,14,15,16,... TẬP CUỐI
- Ừ, chiều qua lúc trời mưa tôi đang ở một quán cà phê tên là Bâng Khuâng, nhìn sang bên kia, qua cửa sổ là một căn hộ với bức tường ướt mưa, tôi đã qua đó để gần sát hơn nữa hình ảnh ấy, và giống chị, cảm giác Xích lô cũng trở lại trong tôi bắt đầu từ mùi của nước mưa, mùi của trời mưa. Còn hơn thế, cái mùi ấy đưa tôi trở về thuở xa xôi hơn, khi lần đầu tiên tôi về VN để chọn cảnh cho Mùi đu đủ xanh (1992) trên đường Tú Xương... Tôi nhớ lắm...
tình yêu không hen trước
Đúng thế, nhưng thời gian chúng tôi dành cho sự chuẩn bị quá ngắn, nên nếu quay ở VN thời điểm đó sẽ là mùa mưa lớn, sẽ phức tạp cho chuyện quay phim. Mà phim lại cần rất nhiều cảnh ngoại. Chúng tôi đã tính dựng một bối cảnh ngoài trời, thậm chí đã đổ một cái nền bằng ximăng để chuẩn bị cho việc này, nhưng vì mưa nên đành rút về Pháp hết.
Tiếc là gần 20 năm, giờ tôi không thể nhớ nổi con đường nào chúng tôi đã chọn để tính quay Mùi đu đủ xanh ngày xưa... Đó là lần đầu tiên tôi về VN, xúc cảm xáo trộn nhưng khó nói thành lời, mà cũng lâu ngày rồi... (cười)
phim tình yêu không hen trước online
- Đây cũng là một vấn đề với chính tôi. Ngay bây giờ tôi cũng rất muốn về VN để làm phim nhưng rất khó để kéo nhà sản xuất theo vì họ cũng ngại những vấn đề tương tự chị đang đặt ra. Với cá nhân tôi, chính nhà sản xuất của tôi cũng không có quyền đi vào bất kỳ nội dung nào trong kịch bản của tôi, họ bắt buộc phải theo ý tôi.
Và bởi vậy, các nhà sản xuất của tôi rất khó chịu với việc kiểm duyệt phim ảnh ở VN vì ngay như họ là những người bỏ tiền để sản xuất phim mà cũng không có quyền động chạm vào nội dung kịch bản của tôi được.
- Pháp có chứ, kiểm duyệt là sự phân loại phim theo lứa tuổi. Cũng có một thời gian họ kiểm duyệt về mặt chính trị, ví dụ như vấn đề với Algeria chẳng hạn, thì đã có một phim không cho ra, nhưng tới bây giờ những vấn đề tương tự không còn nữa. Tuy nhiên tôi lại nghĩ kiểm duyệt cũng có cái hay của nó ở chỗ tùy theo người ta kiểm duyệt cái gì. Chẳng hạn như một trong những nụ hôn đẹp nhất và dài nhất trên màn ảnh là nụ hôn mà Alfred Hitchcock đạo diễn trong Notorious, dài đến mấy phút.
xem phim tình yêu không hen trước hay
Năm 1946, người ta cấm hôn trên màn ảnh dài quá ba giây, Cary Grant và Ingrid Bergman khi hôn nhau thì hôn chỉ đủ để không quá thời gian kiểm duyệt cho phép, rồi buông ra và hôn lại, buông ra hôn lại đến mấy lần như thế, vừa hôn vừa chuyển động đã tạo ra một đoạn phim rất tuyệt. Và đúng là nhờ cái lệnh cấm kỳ quặc mà bây giờ chúng ta có thể bật cười khi nghe giải thích vì sao người ta tạo ra được một đoạn phim hay như thế.
tình yêu không hen trước
Dù vậy, tôi sẽ không thể biết được lời giả
Vâng, vì thế mà những người như Phan Đăng Di rất dũng cảm, có sự can đảm lớn vì Di bây giờ bắt buộc phải đi khắp thế giới để tìm tiền làm phim của mình. Cái này là tín hiệu xấu - rõ rồi. Nhưng nó không chỉ xấu với riêng VN. Hàn Quốc cách đây 10 năm phim nghệ thuật ấn tượng rất nhiều nhưng hiện tại chỉ còn lại vài người theo đuổi con đường họ chọn.
Nhật cũng vậy, phim hay rất hiếm, đa số là thương mại. Liên hoan phim Cannes năm nay, phim Đức, phim Anh, phim Tây Ban Nha không có mặt. Đó cũng là hệ quả của tín hiệu xấu mà chúng ta đang bàn. Và nó cũng như một sự thử thách đối với lòng dũng cảm của những ai dám theo đuổi công việc đạo diễn.
Hiện tại là khó nhất. Sự khó khăn đó cũng nằm trong công việc của tôi. Bây giờ tôi phải có nhiều dự án cùng một lúc để xem dự án nào có thể được. Trước đây tôi chỉ theo đuổi một dự án, bỏ công ra làm việc thì nó sẽ thành. Còn giờ thì có những dự án làm việc với nó căng thẳng trong hai năm trời để rồi lại bỏ đi.
- Tôi thấy có một sự thú vị ở VN là nhiều người có nhiều tài, có người vui khi làm phim nhưng nếu ngưng làm phim họ sẽ làm kiến trúc, viết sách... Nếu họ vui với đời sống như thế thì họ cứ tiếp tục, tại sao phải bắt họ làm phim. Tôi thì chán vì chỉ biết làm phim thôi, giả sử bắt tôi cầm bút vẽ một đường trên giấy thì đường vẽ đó cũng chết từ đầu, chẳng ra cái gì cả! Tôi buộc phải làm phim
Có chứ, đó là The tree of life (Cây đời - đạo diễn Terrence Malick). Một phim làm tôi thất vọng đến đau đớn. Dù rằng The new world - tác phẩm cũng làm tôi đau đớn nhưng là sự đau đớn trước một tuyệt tác - tôi đã nghĩ Terrence Malick sẽ khó mà vượt qua được phim này.
Bây giờ vẫn vậy, khi tôi đi lại giữa Pháp và Việt, tôi cũng không rõ cảm xúc của mình rằng đâu thật sự là "nhà" của tôi. Thì tôi vẫn nói là về VN đấy. Bây giờ đời sống càng lúc càng buộc tôi phải ở bên Pháp. Tụi nhỏ đã lớn lên và tôi muốn chúng học bên Pháp. Nên các lựa chọn công việc của tôi cũng bị ảnh hưởng bởi quyết định này. Như sang năm, vì Lãng Khê con tôi sẽ thi tú tài nên phim tới của tôi cũng sẽ là một phim Pháp.
- Đây cũng là một vấn đề với chính tôi. Ngay bây giờ tôi cũng rất muốn về VN để làm phim nhưng rất khó để kéo nhà sản xuất theo vì họ cũng ngại những vấn đề tương tự chị đang đặt ra. Với cá nhân tôi, chính nhà sản xuất của tôi cũng không có quyền đi vào bất kỳ nội dung nào trong kịch bản của tôi, họ bắt buộc phải theo ý tôi.
Và bởi vậy, các nhà sản xuất của tôi rất khó chịu với việc kiểm duyệt phim ảnh ở VN vì ngay như họ là những người bỏ tiền để sản xuất phim mà cũng không có quyền động chạm vào nội dung kịch bản của tôi được.
- Pháp có chứ, kiểm duyệt là sự phân loại phim theo lứa tuổi. Cũng có một thời gian họ kiểm duyệt về mặt chính trị, ví dụ như vấn đề với Algeria chẳng hạn, thì đã có một phim không cho ra, nhưng tới bây giờ những vấn đề tương tự không còn nữa. Tuy nhiên tôi lại nghĩ kiểm duyệt cũng có cái hay của nó ở chỗ tùy theo người ta kiểm duyệt cái gì. Chẳng hạn như một trong những nụ hôn đẹp nhất và dài nhất trên màn ảnh là nụ hôn mà Alfred Hitchcock đạo diễn trong Notorious, dài đến mấy phút.
xem phim tình yêu không hen trước hay
Năm 1946, người ta cấm hôn trên màn ảnh dài quá ba giây, Cary Grant và Ingrid Bergman khi hôn nhau thì hôn chỉ đủ để không quá thời gian kiểm duyệt cho phép, rồi buông ra và hôn lại, buông ra hôn lại đến mấy lần như thế, vừa hôn vừa chuyển động đã tạo ra một đoạn phim rất tuyệt. Và đúng là nhờ cái lệnh cấm kỳ quặc mà bây giờ chúng ta có thể bật cười khi nghe giải thích vì sao người ta tạo ra được một đoạn phim hay như thế.
tình yêu không hen trước
Dù vậy, tôi sẽ không thể biết được lời giả
Vâng, vì thế mà những người như Phan Đăng Di rất dũng cảm, có sự can đảm lớn vì Di bây giờ bắt buộc phải đi khắp thế giới để tìm tiền làm phim của mình. Cái này là tín hiệu xấu - rõ rồi. Nhưng nó không chỉ xấu với riêng VN. Hàn Quốc cách đây 10 năm phim nghệ thuật ấn tượng rất nhiều nhưng hiện tại chỉ còn lại vài người theo đuổi con đường họ chọn.
Nhật cũng vậy, phim hay rất hiếm, đa số là thương mại. Liên hoan phim Cannes năm nay, phim Đức, phim Anh, phim Tây Ban Nha không có mặt. Đó cũng là hệ quả của tín hiệu xấu mà chúng ta đang bàn. Và nó cũng như một sự thử thách đối với lòng dũng cảm của những ai dám theo đuổi công việc đạo diễn.
Hiện tại là khó nhất. Sự khó khăn đó cũng nằm trong công việc của tôi. Bây giờ tôi phải có nhiều dự án cùng một lúc để xem dự án nào có thể được. Trước đây tôi chỉ theo đuổi một dự án, bỏ công ra làm việc thì nó sẽ thành. Còn giờ thì có những dự án làm việc với nó căng thẳng trong hai năm trời để rồi lại bỏ đi.
- Tôi thấy có một sự thú vị ở VN là nhiều người có nhiều tài, có người vui khi làm phim nhưng nếu ngưng làm phim họ sẽ làm kiến trúc, viết sách... Nếu họ vui với đời sống như thế thì họ cứ tiếp tục, tại sao phải bắt họ làm phim. Tôi thì chán vì chỉ biết làm phim thôi, giả sử bắt tôi cầm bút vẽ một đường trên giấy thì đường vẽ đó cũng chết từ đầu, chẳng ra cái gì cả! Tôi buộc phải làm phim
Có chứ, đó là The tree of life (Cây đời - đạo diễn Terrence Malick). Một phim làm tôi thất vọng đến đau đớn. Dù rằng The new world - tác phẩm cũng làm tôi đau đớn nhưng là sự đau đớn trước một tuyệt tác - tôi đã nghĩ Terrence Malick sẽ khó mà vượt qua được phim này.
Bây giờ vẫn vậy, khi tôi đi lại giữa Pháp và Việt, tôi cũng không rõ cảm xúc của mình rằng đâu thật sự là "nhà" của tôi. Thì tôi vẫn nói là về VN đấy. Bây giờ đời sống càng lúc càng buộc tôi phải ở bên Pháp. Tụi nhỏ đã lớn lên và tôi muốn chúng học bên Pháp. Nên các lựa chọn công việc của tôi cũng bị ảnh hưởng bởi quyết định này. Như sang năm, vì Lãng Khê con tôi sẽ thi tú tài nên phim tới của tôi cũng sẽ là một phim Pháp.